Nguyễn Thuyên

 “VIỆT NAM ĐIÊU TÀN – BẤT HẠNH” 

THAY LỜI TỰA

 

Nhằm mục đích truy tìm nguyên nhân gây nên cuộc chiến kéo dài 30 năm (1945-1975). Cuộc  chiến này đã mang lại tai họa khủng khiếp cho quốc gia dân tộc. Hàng triệu người đã chết một cách oan ức, tức tưởi. Ðất nước lâm vào cảnh điêu tàn – Dân tộc lâm vào sự bất hạnh.

Cuộc chiến kết thúc, qua biến cố 30-4-1975 đã gây chấn động kinh hoàng cho hai miền Nam Bắc Việt Nam nói riêng và cho cả thế giới nói chung.

Miền Bắc người dân sống dưới chế độ độc tài, Ðảng trị của Tập đoàn Hồ Chí Minh, chịu cảnh đau khổ, uất hận, cá chậu, chim lồng nên hướng về Miền Nam với hy vọng sẽ có ngày đem lại ánh sáng tự do. Nhưng qua biến cố 30-4-1975, niềm hy vọng đã biến thành tuyệt vọng.

 Miền Nam phải trả bằng máu, nước mắt vì khổ nhục, đau thương do người Cộng sản Miền Bắc gây nên.

 Hồ Chí Minh thường rêu rao : “Ðồng bào ruột thịt Miền Nam – Miền Nam trong trái tim tôi”.

 Thế mà Tập đoàn Hồ Chí Minh lại phủ lên đầu người Miền Nam với danh từ thâm độc “Ngụy Quân, Ngụy Quyền, Ngụy Dân, Tay sai Ðế quốc Mỹ, Tư sản phản động…” rồi ra tay đàn áp, cướp đoạt tài sản, bỏ tù vô thời hạn với danh nghĩa “Học tập cải tạo”, đày đi rừng thiêng nước độc với danh nghĩa “Vùng kinh tế mới”, Cướp của ban ngày với thủ đoạn đổi tiền, đánh Tư sản…

Danh từ giải phóng Miền Nam nhằm đánh lừa dư luận, trên thực tế chỉ là sự thi hành chính sách xâm lăng, trả thù, cướp của kinh tởm chưa từng có của Tập đoàn CS Hà Nội.

 Người dân chỉ còn con đường trốn chạy, thoát thân tìm tự do bất chấp đến mạng sống của chính mình. Trên đường tìm tự do là phải chấp nhận sự chết: Chết vì Công an, Bộ đội Cộng sản bắn trên đường vượt biên, chết vì bị tù về tội vượt biên, chết vì đói, chết vì khát, chết trong rừng, chết trên biển, chết vì hải tặc, chết vì sơn lâm thảo khấu, chết vì bị hãm hiếp…

Thế giới đã chấn động trước sự chết chóc thảm khốc ghê rợn trên đường tìm tự do của hàng triệu người Việt Nam.

Nhìn lại các biến cố năm 1945 Hồ Chí Minh cướp quyền, gây ra cuộc chiến Việt – Pháp kéo dài gần 10 năm rồi năm 1954, Hồ Chí Minh lại thỏa hiệp với Thực dân Pháp chia đôi đất nước (Biến cố 1954 đã gây nên cảnh chia ly, trên một triệu người Miền Bắc chạy vào Miền Nam tìm Tự do).

 Năm 1968, Hồ Chí Minh ra mật lệnh qua các câu thơ chúc Tết Mậu Thân để tàn phá, chém giết người Miền Nam, nhất là tại Cố đô Huế hàng ngàn người dân vô tội đã bị chôn sống.

Thất bại trong cuộc Tổng tấn công vào dịp hưu chiến Tết Mậu Thân (1968), Hồ Chí Minh lâm vào bệnh thất chí vì không chiếm được Miền Nam, nên trước khi chết Hồ Chí Minh trăn trối di chúc với Tập đoàn phản dân, hại nước; tiêu biểu qua các tên: Lê Duẫn, Trường Chinh, Lê Ðức Thọ, Phạm Văn Ðồng (tên Thủ tướng ký văn bản bán nước cho Trung Cộng năm 1958 nên nay Trung Cộng ngang nhiên xâm chiếm các đảo Hoàng Sa, Trường Sa), Võ Nguyên Giáp, Phạm Hùng, Ðỗ Mười, Lê Ðức Anh… tiếp tục đánh phá Miền Nam đến năm 1973 phải ký Hiệp định ngưng chiến tại Paris. Lợi dụng sự ngưng chiến, phá bỏ Hiệp định đã tự mình ký kết. Tập đoàn Cộng sản Bắc Việt xua quân xâm lăng Miền Nam kết thúc vào ngày 30-4-1975.

 Các biến cố gây nên cảnh Ðiêu tàn cho đất nước và sự Bất hạnh cho dân tộc Việt Nam, đều do Hồ Chí Minh chủ mưu.

Thế mà năm 1987, do sự tuyên truyền xuyên tạc, đầu độc của Cộng sản Việt Nam, Cơ quan UNESCO của Liên Hiệp Quốc quyết định vinh danh Hồ Chí Minh là một nhà “Văn hóa dân tộc” vào ngày 19-05-1990 nhân dịp 100 năm ra đời của Hồ Chí Minh (19-05-1890 đến 19-05-1990).   Quyết định này đã làm cho người Việt tỵ nạn Cộng sản trên khắp thế giới phẫn nộ quyết liệt chống đối Cơ quan UNESCO bằng các tài liệu trưng dẫn để chứng minh rằng Hồ Chí Minh đích thực là tội đồ của dân tộc Việt Nam.

Ðông đảo độc giả đã đóng góp tài liệu chống đối Cơ quan UNESCO trên Tuần báo Chuông Sàigòn do tôi làm Chủ nhiệm, kiêm Chủ bút. Tôi liền quyết định cho khởi đăng loạt bài lên án Hồ Chí Minh và các bài viết đều được gởi đến Cơ quan UNESCO từ năm 1987 đến năm 1990. Sau đó tôi đã cho in thành sách với tựa đề “Bộ Mặt Thật của Hồ Chí Minh”.

Với sự chống đối quyết liệt của Người Việt Tỵ nạn Cộng sản qua các tài liệu trưng dẫn, một biến cố làm cho thế giới chấn động, Cộng sản Ðông Âu sụp đổ. Ngày 09-11-1989, bức tường ô nhục Bá Linh bị dân chúng Ðức đập phá, san bằng. Thấy rõ sự sai lầm, Cơ quan UNESCO đành phải hủy bỏ việc tổ chức vinh danh Hồ Chí Minh.

Các biến cố tiếp diễn xảy ra nhất là ngay tại Thủ đô Mạc Tư Khoa, cái nôi cách mạng, quê hương của Lenine, người dân Nga cũng đứng lên đòi xóa bỏ Chủ nghĩa Cộng sản.

 Sau khi nước Ðức thống nhất, Tây Ðức đã quyết định chi viện cho Ðông Ðức hàng trăm tỷ đồng để cứu giúp Ðông Ðức thoát cảnh nghèo đói, lạc hậu do Cộng sản cai trị kéo dài trên 40 năm. Hai miền Ðông Tây nước Ðức thống nhất trong đoàn tụ và hạnh phúc.

 Trái lại sự thống nhất hai miền Nam Bắc Việt Nam trong chia ly, khổ đau, thù hận do Cộng sản gây nên với chính sách trả thù ghê gớm và cướp đoạt tài sản của người dân Miền Nam một cách trắng trợn.

Tập đoàn Cộng sản Việt Nam tiếp tục gây nên cảnh Ðiêu tàn – Bất hạnh trên toàn lãnh thổ Việt Nam dù chiến tranh đã chấm dứt.

Cuốn Việt Nam Ðiêu tàn – Bất hạnh nói lên sự uất hận, oan khiên, nghiệt ngã, tủi hờn của những chiến sĩ đã hy sinh và các thương phế binh đã mất đi một phần thân thể trong cuộc chiến với mục đích đem lại Ðộc lập cho đất nước và Hạnh phúc cho dân tộc nhưng đã bị phản bội.

Ðất nước Việt Nam vẫn điêu tàn, còn bị cắt xén cho Trung Cộng và bán cho ngoại bang làm cơ sở kinh doanh.

Dân tộc Việt Nam vẫn bất hạnh, đau khổ và nhục nhã, người dân phải đem thân đi bán, cho ngoại bang, nói rõ hơn là làm nô lệ cho ngoại bang khai thác sức lao động và tình dục.

Ðáng ra, Việt Nam phải là một con rồng sánh vai với các nước trong vùng vì đầu thập niên năm 1960, Sàigòn được mệnh danh “Hòn ngọc Viễn Ðông”, hơn thế nữa Việt Nam có bờ biển dài từ Nam chí Bắc, có nhiều tài nguyên thiên nhiên “Tiền rừng bạc biển”, thêm vào yếu tố căn bản là người Việt Nam thông minh, hiếu học, cần cù chịu khó làm việc.

 Với các điều thuận lợi nêu trên, Việt Nam phải là một quốc gia Dân giàu – Nước mạnh.

Nhưng vì Tập đoàn Cộng sản Việt Nam ngu xuẩn, mù quáng, vẫn tôn thờ Chủ nghĩa ngoại lai lạc hậu, lỗi thời Mác Lenine qua đường lối Kinh tế Thị trường lại chấp vá theo định hướng Xã hội Chủ nghĩa.

Nên sau 33 năm cai trị cả nước (1975-2008) :

                          – Ðất nước Việt Nam vẫn Ðiêu tàn.

                          – Dân tộc Việt Nam vẫn Bất hạnh.

Tác phẩm VIỆT NAM ÐIÊU TÀN BẤT HẠNH xin được đóng góp lý do tại sao đất nước điêu tàn, dân tộc bất hạnh. Tác giả mong ước rằng, mai đây khi chế độ Cộng sản bị giải thể, bất cứ cá nhân hay Ðảng phái nào có cơ duyên lèo lái lãnh đạo quốc gia Việt Nam thì nên tâm niệm rằng:

Chỉ có Chủ nghĩa dân tộc, lấy sức mạnh từ dân tộc mới giữ được chủ quyền quốc gia và sự vẹn toàn của lãnh thổ mới đem lại Tự do – Dân chủ – Hạnh phúc thật sự cho Dân tộc.

Dựa vào chủ thuyết, thế lực ngoại bang dưới bất cứ hình thức nào cũng chỉ đưa Ðất nước đến Ðiêu tàn và Dân tộc đến Bất hạnh mà thôi.

Nguyễn Thuyên

[Tác Giả] [Lãnh Vực]

                                                                

Tìm Kiếm