HOÀNG ĐẾ QUANG TRUNG9

ân và bảo cùng ngồi. Song vợ Trịnh Doanh gạt đi mà rằng: “Đối với Thái tử, Thế tử còn có cái phận vua tôi, há nên ngồi cùng ?”. Rồi sai dọn riêng làm hai mâm. Trịnh Sâm sầm mặt lại, đi ra nói với người ta rằng: “Trong hai chúng tôi, phải một sống, một thác, chứ quyết không thể cùng đứng với nhau được !”.

Kịp khi nối ngôi chúa, Trịnh Sâm cùng bọn hoạn quan là Hoàng Ngũ Phúc và Phạm Huy Đĩnh ngầm mưu phế Thái tử Vĩ nhưng chưa có cớ để nói. Sâm bấy giờ mới vu Thái tử tư thông với nàng hầu trong phủ Trịnh Doanh rồi đem tội trạng ấy tâu với vua Lê, xin bắt hạ ngục.

Thái tử biết nạn đã xảy đến, vội lánh vào tẩm điện vua Lê.

Huy Đĩnh xông vào nơi đông cung trước, tìm khắp không thấy bèn vào thẳng trong điện, kể tội trạng của Thái tử và nói: “Nghe Thái tử ẩn ở tẩm điện của bệ hạ, vậy xin bệ hạ bắt giao cho thần”. Vua Lê ôm lấy Thái tử hồi lâu không nỡ rời ra, Huy Đĩnh quỳ dài ở sân rồng.

Tự liệu không thoát, Thái tử khóc lạy vua Lê, rồi rảo bước đi ra chịu trói để điệu về phủ Trịnh. Huy Đĩnh bảo Thái tử bỏ mũ, đợi chịu tội. Thái tử không nghe, nói: “Phế lập, thí nghịch là việc nhà bây quen làm! Ta có tội gì? Đã có sử xanh nghìn thu ở đó”. Sâm giả mạo mệnh lệnh vua Lê, phế Thái tử làm dân thường, giam vào ngục ([1]). Qua hai năm sau, Trịnh Sâm bắt Duy Vĩ phải thắt cổ chết ở trong ngục. Cái chết của Duy Vĩ làm cho mọi người ở phố phường và chợ búa đều cảm

Hết: trang 9, Xem Tiếp: trang 10


([1])    Theo Cương mục, quyền 43, tờ 23-24

Tìm Kiếm