…..

HUYẾT HOA

…..

X.Y.Thái Dịch Lý Ðông A

…..

II. SỬ HỒN

…..

1- HỐI HẬN

…..Người ta đã tốn bao nhiêu lời lẽ ca tụng những cái lớn lao của thời Tam Ðại nước Tàu cùng các cuộc 89, 17 của Pháp với Nga. Sau cuộc Phục Hoạt cổ điển Âu Châu, người ta đã đặt hai thời kỳ đó làm khuôn mẫu thế giới sử trên nhân loại học. Từ nhân đạo thành lập đến nhân đạo tăng tiến, chúng ta ước ao loài người bước lên một bước thứ ba để ổn định cái văn hóa hòa bình của nhân đạo thực thể. Hai thời kỳ trên tuy nhiên trong hành trình của nó dắt theo bao nhiêu những hắc muội của dã man cùng cực làm cái hối hận ray rứt của tâm hồn ảo não cho đạo đức của Sử.

 …..Một cái văn hóa trùm lấy cả Á Ðông “Tiền nhân chủ nghĩa” thực hành chính trị tối khoa học của nông nghiệp và âm dương học trên “chữ Lễ” suy động bởi một cơ trí “Thiên Triều chủ nghĩa“, “Hán tộc thiên hạ chủng tộc đế quốc chủ nghĩa” đem kết tinh hết cái cực thiện và cực mỹ vào một công cụ “Phong Thiện” để diệt chủng bốn chung quanh. Chúng ta còn được thừa hưởng cuộc đấu tranh thất bại của tổ tiên ta với nòi Hán, cái vết máu nhơ nhớp và cột đồng Mã Viện.

………. “Ðồng Trung Hoa đến mang làm cột“.

…..Lại bây giờ người ta công kích cuộc 89 chỉ là sự cấy mạ của giai cấp phú hào. Nếu lấy con mắt thiển cận của biện chứng duy vật mà xét thì người ta cho thế là phải. Nhưng lấy con mắt công chính lịch sử nhân loại tập trung mà nói, nó chỉ là cuộc vật lộn của chân lý. Sự chiếm lĩnh và hưởng thụ những tinh thần và vật chất công cụ của mỗi sự nghiệp tiến hóa trong tay mỗi người và mỗi nòi tùy theo tính chất và xu hướng của nó mà phấn động với công ích thuần nhân loại, có phải tội của 89 đâu? Tuy nhiên cái cực thiện, cái cực mỹ của đời đó rớt lại cho con cháu Pháp Lan Tây đế quốc về sau này chỉ còn lại cái vô dân chủ suy động bởi cái “máy đoạn đầu đài”, người ta gọi nó là guillotine không đúng, nó là “La Française“, máy Pháp Lan Tây phải hơn.

 ……….Máy Pháp Lan sang để chém người”.

…..Stalinisme làm cho cuộc cách mạng 17 mất hết nhân loại toàn tính, nhưng mà cũng mang đến cho người Nga Sô một địa vị của Thiên Triều chủ nghĩa, Trung Quốc chủ nghĩa sô viết đội lốt Pierre Alexandre, tóm lại đội lốt Tsar Komintern, than ôi! chỉ là cái tổ chức hắc ám của Franc maconnerie tính cách Anh Cát Lợi. Cái biện chứng duy vật kia có cái tác dụng thời đại và địa phương của nó cũng như cái lý tắc cơ giới của thế kỷ XVII đẻ ra vô dân chủ, tuy không được đúng chắc, nhưng mà cũng vừa đủ để sửa soạn một cuộc tiến hóa, cống hiến một cuộc phản tỉnh về đời người ta trên thực tiễn, phê phán và tu chỉnh cho nhân loại một nền tảng kinh tế trên “phụ kinh tế” mà không “siêu kinh tế“. Trên thực trạng của Nga Sô Viết, nếu Marx mang Nga quốc hóa đi được trên thực thể của biện chứng đó, đó là vấn đề kỹ thuật, thì nghĩa là thực hiện một Thiên Triều chủ nghĩa Komintern, một thứ Tsarisme.

…..Thế giới muốn ổn định phải giác ngộ không một thiên hạ chủ nghĩa, hoặc đội lốt dân chủ, hoặc đội lốt Tam Dân, hoặc trắng trợn như Phát Xít hay hùng hồn như Nazi làm bận lòng các anh. Ðừng ngừng trệ, đừng theo đuôi, nếu Lão Tử với Gandhi gặp nhau tất cũng đồng ý rằng chỉ có chủ nghĩa của các ông ấy như có thi hành ra được họa may mới có toàn tính nhân loại, thực thể nhân loại, mới cộng sản, dân chủ và nhân nghĩa được. Trotsky bị giết đi để chứng thực cho thế giới rằng Mác Xít chân chính đã bị chối bỏ.

…..Có cái gì qua các thời đại? Cách thức sống của các bộ lạc, các nòi giống, các thời đại, các khuôn khổ. Người ta cần bàn tay với luân lý gia đình cho nông nghiệp; người ta cần lý trí với bản lĩnh cho thương nghiệp, người ta cần lý tắc với vô đạo đức cho công nghiệp. Tổ chức Teuton bên Ðức hay Lạc Chế bên ta đời Hồng Bàng còn vẽ được chân hình cái toàn tính của loài người. Như muốn xác định nữa, còn phải theo Lão Tử với Gandhi. Sự sống của người ta y cứ vào người ta hết. Bởi vì người ta sống trong vũ trụ; vũ trụ đó là đối tượng đại đồng của loài người. Người và vũ trụ trên nền tảng và điều kiện chủ khách quan sinh sản ra hết thảy. Tự ta quyết nhiên có cái bản lĩnh độc lập, tự do, sinh tồn ở ta đó. Bao nhiêu cái hoa mỹ, bao nhiêu cái tinh vi, bao nhiêu những năng lực và công cụ tinh thần với vật chất, hữu hình hay vô hình chỉ là những thuộc tính của sống còn Duy Nhân, Duy Dân chân lý ở trên cái nút tự tại trong vũ trụ kia. Thái cực, giác ngộ, chân như, thượng đế, cực chất của xã hội theo cái tính lưu động của loài người mà lưu động phải tìm đâu xa!

……….Nhân đạo đừng mong quân lợm khẩu”

……….“Nhân quyền chớ cậy đứa xanh ngươi”.

…..Quản Trọng nói câu: “Nước lớn nhiều thì hợp các nước lớn vào đi đánh các nước nhỏ để làm bá đạo. Nước nhỏ nhiều thì hợp các nước nhỏ lại đánh các nước lớn để làm vương đạo“. Hãy hối hận, hãy luôn luôn đề phòng và cảnh tỉnh cả mình và mọi người để đi tìm nhân nghĩa và đạo đức. Dân chủ, vương đạo nếu chỉ nắm được cái vỏ của nó, cái bóng của nó trên bao nhiêu hoa mỹ, anh hùng vinh quang của nó mà mất thực thể của nó thì trên hành động và nhất là lập ngôn của các anh sẽ chỉ là của độc sâu cay cho loài người mà thôi. Duy Dân chủ nghĩa như muốn thế giới hóa hay hợp hơn, đồng nhân hóa, phải làm cho thế giới mỗi người, mỗi nòi nghiêm ngặt hiểu rõ những thống khổ và hối hận kia. Phải sám hối, phải nghiêm ngặt giữ gìn cương thường Lạc Chế làm nền tảng tự lực trên hết mọi chính sách kinh tế, chính trị, xã hội và nhân chủng. Các thứ chế độ chỉ là ngành ngọn mà thôi. Ðạo đức, nhân nghĩa, vương đạo, dân chủ như lột truồng ra, trút sạch một tấm lòng yêu thương loài người trên thực thể, há chẳng phải chỉ còn một thủ đoạn khoa học làm khéo của giống buôn loài người, giết người, buộc người một cách văn minh “theo ý nghĩa dã man” ư? Cuộc Duy Dân cách mạng của nòi Việt muốn là một “Kultur Kampf” cho nhân loại nguyên tắc toàn thế giới, nhân loại là một nhân đạo toàn tính mà không còn những độc chiếm hay tự do độc quyền như lối English Liberty, hay Liberté Francaise, hay hưng Hoa diệt Di được nữa.

…..

X.Y. Thái Dịch Lý Ðông A

…..
Gió Ðáy thuộc Duy Dân Học Xã
xuất bản lần thứ nhất tại Sài Gòn, Việt Nam
ngày 7 tháng 10 năm 1969 (Kỷ Dậu 4848 tuổi Việt)

Quay Trở  Về

 

 

 

Tìm Kiếm